Con gái cà phê một mình thì sao?

Người ta nói, người thích cà phê một mình là những người cô đơn. Họ chỉ mong tìm được hơi ấm giữa những người xa lạ cùng những cuộc chuyện trò mà có nghe cũng chưa chắc hiểu hết đầu đuôi…

***

Con gái cà phê một mình thì sao?

Quý cô Sài Gòn đỏng đảnh mang cơn mưa ào tới không báo trước khi nắng vàng ươm còn chưa kịp tắt. Ghé lại một quán cà phê bên đường đợi cho cơn mưa ngang qua. Đưa tay phủi những giọt nước còn đọng trên tóc, tay kia với menu gọi món khi hương cà phê xay ngào ngạt lướt qua mũi, cảm giác này, cũng thật khó gọi tên…

Tự hỏi rằng, bao lâu rồi ta không cà phê một mình? Bao lâu rồi ta chưa tự thưởng cho mình một buổi cà phê đúng nghĩa, chỉ thưởng thức vị đắng quyến rũ của cà phê thay cho những cuộc họp hành với đối tác, những buổi tranh luận với co-team?! Hình như Sài Gòn làm ta cuốn theo cuộc sống nhộn nhịp quá rồi, hình như làm ta bận rộn quá rồi, và hình như, ta cũng vô tình quá rồi…

Cũng có những người, thích cà phê một mình, bởi nhiều cảm xúc được dịp trào dâng khi bản thân dừng lại, nghe, nhìn và hiểu. Một mình với ly cà phê ngào ngạt giữa những người xa lạ, một bản nhạc cất lên – cho dù bản nhạc ấy ta từng nhấn next hàng trăm lần khi tự mở ở nhà – cũng trở nên hay ho đến kì lạ. Ngồi cà phê một mình bỗng dưng thấy bản thân mình trầm xuống, nhìn những người hối hả ngoài kia rồi tự tìm hình dáng mình trong đó, à thì ra mình đã bận rộn như thế, vội vã như thế, và hình như mình cũng đánh rơi điều gì mất rồi?!

Những bản nhạc hay, những tác phẩm văn học ưu tú có khi cũng ra đời từ những buổi cà phê một mình. Giữa những tiếng cười nói quyện với hương cà phê với mức độ vừa phải, cũng là liều thuốc kích thích cảm xúc và lý trí để tạo ra những sản phẩm sáng tạo tuyệt vời.

Lâu lâu, ta cũng cà phê một mình. Không phải vì ta cô đơn, mà vì ta muốn tự thưởng cho cuộc sống vội vã của mình một ngày nghỉ phép. Muốn tạm xa mọi thứ xô bồ ngoài kia, nép mình bên tiếng nhạc và hương thơm. Nhìn ngắm vạn vật vẫn di chuyển khi mình ngừng lại, đếm xem mình đã làm được gì, đánh rơi điều gì còn chuẩn bị bước tiếp, một bước dài hơn, chắc chắn hơn trong cuộc sống vốn nhiều ganh đua này…

Con gái cà phê một mình thì sao?

NV

Related Posts

Những ngày đã cũ

Khi thấy cuộc thi, tôi băn khoăn, mình sẽ kể về ai, bởi dân số thế giới hiện tại là vào khoảng 7.7 tỉ và mỗi người là một cuộc…

Read more

Đợi

Đợi nhau, là thứ cuối cùng mà đất này còn có thể làm, dẫu nhiều khi không biết đợi ai và đợi để làm gì. *** Ngồi cà phê sáng…

Read more

Tình, tiền thời nay

Nhiều người cho rằng ai có nhiều tiền bạc thì người đó sẽ có hạnh phúc. Có người lại nói đàn ông có tiền cũng giống như đàn bà có…

Read more

Mái tôn rách, khóm tre xanh

Phía dưới là dòng sông êm ả, bên cạnh là khóm tre xanh mát, ở giữa chính là quán tôi. Nó mang tên Sky, có nghĩa bầu trời. Một bầu…

Read more

Sài Gòn là thành phố cô đơn

  Tôi nhớ có lần viết về Sài Gòn, bạn bảo với tôi rằng ghét Sài Gòn lắm. Lúc ấy tôi cũng chẳng để tâm đến và càng không hỏi…

Read more

Hoàng hôn của biển

Khi hoàng hôn đang dần buông xuống, ở phía chân trời xa xôi kia còn biết bao điều tôi vẫn chưa từng biết đến. Những con sóng ào ạt xô…

Read more

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *