Anh à!
Em nhớ anh nhiều như vậy đấy.
Vậy mà, anh yêu em, nhớ em – không hơn nổi một người dưng.
***
Đã nhiều lần em tự hỏi, liệu tình yêu này sẽ đi được đến bao xa khi mà một trong hai chúng ta , anh và em – tình yêu thương không trọn vẹn. Ngày anh đến anh dạy em cách yêu thương một người, anh cho em sự ấm áp khi đó hạnh phúc với em chỉ là những giọt nước mắt, em yêu và trân trọng tất cả những gì thuộc về anh và em. Nhưng có lẽ chưa một lần anh hiểu những nỗi đau trong em. Ừ thì chúng ta quen nhau chỉ là thoáng qua nhưng anh à, những người thoáng qua như anh lại là những người để lại nhiều nỗi đau, với em anh chỉ như cơn gió thoảng qua nhưng nỗi đau trong em tồn tại mãi.
Đã khi nào anh nghĩ về người con gái anh gọi là yêu.Anh một người mạnh mẽ không bao giờ biểu lộ cảm xúc ra bên ngoài, sự cứng rắn của anh đôi lúc khiến em nghẹt thở vì em cần nhiều yêu thương hơn thế. Em nhớ anh thật nhiều ngay cả khi anh đang bên cạnh em. Với anh tình yêu của em có khi nào là đủ. Mỗi lần xa anh em lại thấy lòng mình nặng trĩu dù anh chỉ để lại trong em toàn những lời nói dường như vô tình. Không biết vì sao với anh em lại có cảm giác đặc biệt như thế.
Anh à!
Em nhớ anh nhiều như vậy đấy.
Vậy mà, anh yêu em, nhớ em – không hơn nổi một người dưng.
Thật ra nhiều lúc em thường tự an ủi bản thân rằng, không phải anh không yêu em đâu, không phải anh bỏ mặc em đâu. Chỉ là, anh đang quan tâm em, thương em theo cách mà anh muốn. Dù nó không ngọt ngào, không dịu dàng, nhưng em đã giữ cho mình một niềm tin kiên định rằng, một ngày nào đó anh sẽ nhận ra em quan trọng biết nhường nào, rằng chỉ cần có em thôi, anh sẽ đủ sức vượt qua tất cả.
Chẳng cần phải tỏ ra mạnh mẽ, em đã khóc rất nhiều. Cho những kỉ niệm của chúng ta, cho những yêu thương đong đầy em đã trao gửi về anh trong vô vọng. Nhắm mắt em nhớ anh. Mở mắt em nhớ anh. Đến một nhịp thở cũng làm em đau.
Em sai rồi. Phải không?Khi mà yêu anh nhiều như thế.Em biết, em cũng như bao người con gái khác đã từng đến bên anh, yêu anh nhưng rồi họ lại ra đi và em không muốn mình lại có một cái kết như thế.Bên anh có thể còn rất nhiều người con gái khác xinh hơn em, có thể cho anh nhiều thứ hơn em , nhưng em chắc chắn một điều rằng họ sẽ không ai yêu anh hơn em đâu. Có bao giờ anh hiểu cảm giác của em, yêu một người gọi là hoàn hảo như anh, tuy em không thông minh không sắc sảo cũng không điệu đà không son phấn không biết ăn nói bằng người ta. Nhưng em hạnh phúc vì đó mới chính là con người thật và em vẫn luôn mong rằng anh yêu tất cả những gì thuộc về em. Em có thể tha thứ có thể chấp nhận những lần anh làm em khóc làm em buồn làm em không vui nhưng em ghét sự im lặng của anh. Tình yêu trong em chỉ đơn giản là những dòng tin nhắn, những lời anh hỏi thăm quan tâm em dù chỉ là một chút, như vậy thôi không cần quá nhiều đâu anh, nhưng anh chỉ tìm đến em những lúc anh cần, anh cần một người tình có thể hi sinh tất cả vì anh.
Ở bên anh em thấy mình thật nhỏ bé, vì em cảm nhận được anh không chỉ có mỗi riêng em.E m chấp nhận hy sinh tất cả vì anh không toan tính, không vụ lợi như những người con gái khác, họ sống thực dụng chọn cho mình một người tình hoàn hảo, nhưng với em, em lại đi yêu bằng cảm xúc của mình nên cuối cùng em biết chỉ mình em tổn thương.Sau bao lần mình chia tay em vẫn đồng ý quay về bên anh, nhiều lúc em tự hỏi sao mình lại mềm lòng như thế mãi không quên được anh. Nhưng chắc có lẽ vì điều đó mà anh cũng chẳng xem em là gì.Có khi người dưng anh còn tốt hơn ấy nhỉ.Thử một lần là em, và cảm nhận được không anh.Hạnh phúc mà em tìm kiếm sao mà khó khăn đến vậy.Chông chênh đâu là con đường mà em phải bước tiếp.
Anh cần gì hơn thế. Một người yêu anh như em. Đến lúc này em biết mình phải rời xa anh dù biết rằng đó sẽ mãi là nỗi đau trong em. Liệu một người con gái như em có đủ mạnh mẽ để bước tiếp khi mà nỗi đau anh mang lại cho em quá lớn?
.
Có cái gì đó rơi xuống…Ấm… Nóng..nhưng vô vị.
.
♥ Có cái gì đó rơi xuống….Vỡ vụn nhưng không đau..!
.
♥ Có cái gì đó rơi xuống…Tan tành…!..ko lành lại được !
Nếu như Anh hiểu được, Em đã có nhiều sự lựa chọn khi bắt đầu một tình yêu . Em đã chọn Anh… Và Em không hối tiếc, dù rằng người ta có tốt với em đén nhường nào. Cảm ơn anh vì đã cho em biết thế nào là yêu thương, biết thế nào là đau vì một người mình yêu. Những kí ức mà anh đã mang lại cho em, em không hối hận vì mình đã từng yêu anh như thế. Em mệt rồi, không còn đủ sức để gắng gượng, vì anh, vì em, em biết mình nên dừng lại.Dừng lại để anh yêu thương một người khác trọn vẹn hơn em.
Thanh Phuong