Lạc lối

Vợ tôi đều tốt về mọi mặt ngoại trừ…tính hay ghen. Chính điều đó làm tôi mất dần bạn bè và người tâm sự.

***

Tôi một thằng nhân viên khách sạn 5 sao, một người nhân viên hành lý với một mức lương khá ổn cho một cuộc sống. Năm nay 24 tuổi nhưng tôi đã lập gia đình và có một con gái. Vợ tôi nhỏ hơn tôi 1 tuổi, khá giỏi trong việc tính toán kinh doanh nhưng vì con gái nhỏ không có thời gian nhiều để đến việc kiếm tiền.

Làm một vị trí khá nhỏ, nhưng tôi đủ sức để lo cho hai mẹ con đầy đủ. Chắc có lẽ một phần là gia đình hai bên đều khá giả. Người ngoài nhìn vào tôi, ai cũng nghĩ tôi đang sống cuộc sống khá là sung sướng và hạnh phúc. Nhưng trong tôi vẫn có một cái gì đó rất trống rỗng.

Lạc lối

Vợ tôi đều tốt về mọi mặt ngoại trừ…tính hay ghen. Chính điều đó làm tôi mất dần bạn bè và người tâm sự. Những lúc hai mẹ con về ngoại, những ngày nghỉ ở đây tôi không biết làm gì và cũng không biết đi với ai. Cuộc sống vẫn thế, nhàm chán và vô vị. Nhưng từ lúc tôi gặp cô ấy…

Cô bằng tuổi tôi, du học Trung quốc về, trở thành nhân viên cùng một bộ phân. Nhưng này đầu, cái ấn tượng đầu tiên của tôi với cô là cái cách cô cười với một người dù chưa từng nói chuyện làm quen( trong đó có cả tôi), và cái giọng đặc sệt Miền Trung khá là lạ. Dần dần hai người cũng bắt đầu quen biết và cũng đi chơi chung đôi lần. Cô rất hiền, ý tôi là nói tránh chứ tôi thì thấy cô rất khờ và rất thật lòng. Nói chuyên với cô ấy rất vui, có người tâm sự, có người cùng đi ăn đi uống. Cuộc sống tôi thay đổi khi gặp cô ấy. Nhưng trong cô tôi thấy vẫn có một đều gì đó khoảng cách với tôi.

Khi cô muốn tìm ai đi ăn luôn có tôi, có khi lúc đó tôi đã ăn nhưng vẫn đi ăn cùng cô. Khi cô ấy bệnh, người đến bên đầu tiên là tôi. Nhưng trong cô lại khác, khi cô buồn người cô tìm đến không phải là tôi. Những dòng facebook, những dòng tâm sự zalo, tôi hiểu được cô buồn thế nào vì tôi biết cô là người sống suy nghĩ rất nhiều. Thế nhưng tôi không làm được gì, vì tôi chẳng là gì cả trong cô.

Tôi vẫn im lặng, quan sát và luôn giúp khi cô cần. Cũng đúng, ai lại cần một người thằng đàn ông có vợ con bên cạnh như vậy, chỉ rước hoạ vào thân 🙂 Tôi tự nhủ tại sao mình vẫn như thế. Chắc có lẽ vì tôi cần, cần một người bạn, một người bên cạnh mình khi bao áp lực gia đình, công việc và cuộc sống. Tìm ai đó hiểu mình thật sự khó, chắc tôi sẽ không tìm được. Nhắn những tin nhắn zalo cho cô, khi cô buồn, cô ấy chỉ trả lời lại “hôm nay bạn buồn, bạn không muốn làm gì và đừng hỏi gì lại”. Đọc những dòng đó tôi như thấy mình như một thằng ngu và phiền phức. Đúng! Cô ấy cần một người bên cạnh nhưng không phải là tôi, không phải là một thằng có vợ.

Trong tôi, cô vẫn là một người bạn tôi quan tâm, có trong đó một chút tình cảm. Không biết có phải đó là thứ tình cảm nhất thời hay không, nhưng quan tâm cô đó là một sự quan tâm thật lòng mình.

Tôi viết những dòng này để nói ra nỗi lòng. Không biết gửi đó vào đâu. Không phải như người ta mang lên mạng xã hội để tìm thấy ai đọc và cảm thông. Tôi viết vì tôi không tìm thấy ai để nói. Không biết mình đang đi về đâu…

Vũng tàu, 16/05/2014

Related Posts

Đàn Ông Tốt Trên Đời Này Không Thiếu !

Đàn Ông Tốt Trên Đời Này Không Thiếu !

Ngày nay, càng nhiều cô gái trẻ không muốn lấy chồng, vì sợ không được đối xử tốt, sợ cuộc sống hôn nhân lại quá phức tạp, sợ phải đối…

Read more

Tuổi thơ của tôi

Hôm nay bỗng nhiên tôi lại muốn viết lên những câu chuyện, câu chuyện của đời tôi, cuộc đời của cô bé có tên Linh, một cái tên khá đẹp…

Read more

Em từ bỏ rồi, thật tốt đúng không?

Em không giữ thói quen xem anh còn hoạt động hay không, cũng không còn căng thẳng mỗi lần vào trang cá nhân xem anh đăng gì. Tối tối thấy…

Read more

Liệu em có thể nghĩ anh và cô ấy chỉ là bạn không?

Em đang tự hỏi chính mình rằng: Em là ai? Anh là ai? Cô ấy là ai? Họ là ai? Chúng ta là gì? Mối quan hệ giữa tất cả…

Read more

Chuyện công sở

Lạnh không được quyền lên ý kiến: Trời miền Nam mùa này đang là mùa mưa, mưa suốt ngày suốt đêm, giờ nắng chỉ được mấy tiếng một ngày. Sáng…

Read more

Đừng yêu một người vô tâm giống như tôi

Sáng nay tình cờ nhìn thấy em trên đường, đó cũng là lần đầu tôi nhìn thấy em, từ sau cái ngày mà chúng tôi chia tay nhau. Phải nói…

Read more

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *