Lần sau con không về nữa đâu

Là một sinh viên học xa nhà có khi cả nửa năm mới về một lần nên Y mong ngóng ngày đó lắm. Cô chỉ chờ dịp lễ tết để có thể về với gia đình mình ở quê và người mẹ yêu quý của mình.

***

Lần sau con không về nữa đâu

Hôm đó cô được nghỉ 5 ngày và thế là cô xách ba lô và về quê. Về đến nhà, cô đã thấy bố mẹ đứng ngoài cổng ngóng cô. từ trên xe cô vứt chiếc ba lô lấy bịch một cái rồi chạy xô vào lòng bố mẹ. Cô khóc. Giọt nước mắt của hạnh phúc. Giọt nước mắt của sự thỏa mãn bao ngày mong ngóng được về nhà. Chắc hẳn trong mỗi sinh viên đều cảm nhận được cảm xúc lúc bấy giờ. Có sự nao nao, có sự vỡ òa, có gì đó khó diễn tả lắm. Cả bố và mẹ ôm cô, âu yếm cô làm cho cô càng khóc to hơn, cô khóc như một đứa con nít. Chắc có lẽ đó là khoảnh khắc thiêng liêng nhất mà Y có thể cảm nhận được tình cảm của bố mẹ, và cô nghĩ mình sẽ chẳng thể sống tốt được khi mà cô rời xa vòng tay ấm áp, từ đôi bàn tay khô ráp kia. Cô ước rằng khoảnh khắc này như ngừng trôi……

Cô thay đồ rồi ngồi vào mâm cơm – nơi có cả gia đình quây quần bên nhau. Cô thấy thèm cái cảm giác ấy bởi lâu rồi cô mới về nhà. Ở thành phố với cuộc sống nhộn nhịp, dòng người tất bật đâu dễ tìm thấy sự ấm cúng đó. Cô thấy cơm nhà ngon lắm, cái ngon của sự yêu thương mà người ta gọi với 2 chữ gia đình.

Hôm đó cô về nhà và làm đảo lộn hết cả lên. Cô nhất định đòi ngủ với mẹ mặc cho bố cô hay hàng xóm trêu cười. Cô mặc kệ ! Đó là thói quen của cô và nó dường như trở thành mục đích cho mỗi lần cô đi học về. Bố cô đành chịu thua đứa con gái bướng bỉnh này.

Cô ngủ với mẹ mà tâm sự đến khi nghe thấy tiếng gà gáy mới chịu đi ngủ. Cô ngủ và cuộn chặt mẹ vào người mình, còn mẹ cô thì gối đầu lâu lâu lại vỗ vỗ mấy cái vào mông cô như thể dỗ dành một đứa con thơ vậy. Không biết diễn tả cái cảm giác đó gọi là gì nữa, chỉ biết là thực sự rất hạnh phúc.

Thấm thoát đã hết 5 ngày nghỉ và cô phải trở về thành phố để tiếp tục học hành. Ngày cuối cùng cô ở nhà tức chiều là cô phải lên xe rồi, bố mẹ sắp cho cô bao nhiêu là đồ mang theo, còn cô thì cứ ngồi mãi chả buồn đứng dậy chuẩn bị hành lý. Cô nói với mẹ rằng: “Mẹ ơi! con không đi nữa đâu, mẹ cho con ở nhà với mẹ nhé, lên đó con buồn lắm.” Mặt cô nhăn lại. Những giọt nước mắt như trào ra khỏi. Và không thể kìm chế được nữa. Giọt này tiếp giọt kia như thể chúng không còn nghe theo lời cô mà rủ nhau trào ra vậy. Và rồi mẹ ôm Y vào lòng dỗ dành khuyên cô mau sắp hành lý rồi lên xe kẻo trễ là phải đợi 2 tiếng nữa mới có chuyến tiếp theo. Cô không đi. nhất định không chịu đi.

Bố cô thấy vậy liền quát lớn: “Lớn rồi! bé bỏng gì nữa mà còn làm nũng. Mau đứng dậy sắp đồ đi”. Bố cô là người rất nghiêm khắc nên khi nghe xong Y đành đứng dậy mặc dù trong lòng không muốn.

Cô lên xe và nói: “Lần sau con không về nữa đâu”.

Bố mẹ vẫy tay tạm biệt. Cô biết chứ nhưng cô không quay lại nhìn như một sự hờn dỗi. Đi được một đoạn cô quay lại ngó xem còn thấy họ không thì bóng họ đã khuất sau ngôi nhà.

Cô thấy buồn và cô thấy sống mũi mình cay cay và trong lòng lại nhớ về những ngày bên gia đình, bên mẹ, cùng mẹ đi mò hến vào buổi trưa nắng, khoác vai mẹ đi chơi, ôm mẹ khi ngủ…. Cô lại cười. Cô cười vì hạnh phúc vì có những phút giây tuyệt vời. Cô khóc vì luyến tiếc, tiếc vì thời gian vô tình quá mặc cho cô phải trưởng thành khi tiếp tục học tập trên thành phố. Một đứa trẻ trong vòng tay mẹ ôm khi ngủ thì bỗng trở nên trưởng thành hơn.

“Con đùa thôi. Con nhớ bố mẹ không chịu nổi đâu. Lần sau con lại về .” :)))

Related Posts

Tình người

Cả khu phố, ai cũng xầm xì vụ con ông Hà cá độ bóng đá thua đâu mười lăm tỷ. Giờ ông phải bán nhà, bán đất để trả nợ…

Read more

Chuyện của Tarra

Tôi nhận ra rằng một công việc tốt cũng không thể sánh được với tình thân gia đình. Chẳng có gì quý hơn gia đình mình cả. (truyenngan.com.vn – Tác…

Read more

Con yêu cha

Gửi cha: Cha ơi, nhiều lúc con muốn hỏi: “Cha có yêu thương con không?” *** Con vẫn còn nhớ ngay từ lúc mới học mẫu giáo, những lúc nhìn…

Read more

Nước chảy xuôi dòng

(truyenngan.com.vn) Bà không kịp nghe con nói gì nhưng cũng nhanh nhẹn nắm chặt tờ bạc giấu xuống, con Bảy thấy vậy cười kha khả như thỏa mãn cái lòng…

Read more

Ngoại ơi

Con đường đất dẫn vào khu xóm nghèo dài tít tắp. Hai bên đường, những thân cây còi cọc đứng nép mình bên đám cỏ dại bám đầy đất đỏ….

Read more

Đổ vỡ

Phải chăng người đàn ông sau khi đã chiếm được trọn vẹn tình yêu của người phụ nữ và sau những ngày tháng mặn nồng giờ trong mắt họ những…

Read more

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *