Lời tỏ tình

Đời tôi nghèo nhưng không dối gian
Trót yêu tôi xin yêu đến trọn đời
Người tôi yêu hỏi người chút nhé
Nhìn mặt tôi, người ghét hay thương

Gửi người thương phương xa,

Hoài Ân, đêm nay một khoảng trời, một mình tôi bên thành giếng, đưa tay hứng từng giọt sương rơi, mắt nhìn về chân trời xa xăm, hướng về người một phương. Để nhìn những ông sao trời chiếu sáng,mà lòng chợt nhớ đến dáng hình người nhớ bao yêu thương mà lòng còn vấn vướng, nhớ đến kỷ niệm ngày ấy tôi bên người, dù chỉ là những kỷ niệm ngắn ngủi, nhưng nó đã trở thành một ký ức khó phai mờ trong tâm trí tôi. Nó đã trở thành nguồn động viên an ủi cho mọi thứ trong tôi bây giờ. Có những lúc tôi ao ước được sống lại trọng những kỷ niệm êm đềm hạnh phúc ấy, nhưng tất cả chỉ là ảo mộng mà thôi phải không người?

Còn người, giờ này còn thức đó, hay đã chìm vào giấc mộng? Không biết người có nhớ đến tôi, nhớ đến kỷ niệm ngày ấy như tôi đang nhớ người lúc này không?

Có lẽ nơi đất khách quê người, người đâu hay rằng, hằng đêm tôi phải đối diện với chính mình giữa bóng đêm bao trùm, giữa một bầu không gian đầy ảm đảm và tỉnh lặng. Để làm gì đây?  Để tương tư sầu nhớ hay chỉ đơn giản là để nuối tiếc?

Có lẽ là tất cả, bởi ngày tôi tiễn  em lên đường, tôi đã mang trong tim một niềm hụt hẫng, một nổi buồn trĩu nặng ngàn cân! Tôi muốn ôm người lại và giữ người bên tôi.  Nhưng tôi biết lấy quyền và tư cách gì để giữ em lại đây?

Có những ngày đi làm về, tôi lại trằn trọc gần như không biết gì ngoài việc chìm vào giấc mộng, cũng có khi tôi lại lao đầu vào công việc như một gã điên, để rồi thức suốt đêm nhớ về người. Tôi đã nhận ra tôi trót ghi hình bóng người vào trong trái tim nhỏ bé này, mà giờ đây tôi không tài nào gỡ ra được. Tôi, giờ đây tôi mới  hay rằng tôi đã yêu em từ ngay cái nhìn đầu tiên của lần đầu gặp gỡ ấy! Cái lần đầu ấy nó mong manh giống như một sợi tơ không tài nào đứt được dù nó đang phải chịu đựng và trãi qua bao phong ba bão lòng.

Tôi cũng không biết rằng, liệu cái sợ tơ mong manh ấy có thể kết nối hai tâm hồn hòa làm một, ghép hai mảnh trái tim khao khát yêu thương cháy bỏng hòa chung nhịp đập để chia sẻ niềm vui nỗi buồn trong cuộc sống hay không?

Không biết rằng người có thể chấp nhận tình cảm tôi dành cho người hay không?Hay chỉ đơn thuần là cho tôi một cơ hội, một cơ hội để chứng minh cho người thấy rằng tôi đã yêu người như thế nào?

Dù có bao giờ, và mai sau, dù cho đời có bể dâu, thay trắng đổi đen tôi sẽ vẫn yêu người , yêu như phút ban đầu đầy nên thơ ấy. Tôi nguyện ở nơi cuối đường chúc cho người được hạnh phúc trọn đời

Tác giả: Người Ba Họ

Related Posts

Gửi người thương phương ấy!

Gửi em, cô gái chịu nhiều tổn thương từ hôm qua! Lối nhỏ vào thư, còn nhiều bỡ ngỡ như chúng ta chưa một lần gặp gỡ, anh không có…

Read more
Bảo My - Đà Lạt

Mạnh mẽ lên cô bé!

Có ai đang lặng thinhMắt đẫm theo màu láTách cà phê biết hờnNgậm một chiều bóng ngả Gửi Bảo My yêu dấu, Không biết đến bao giờ em mới đọc…

Read more

Chị gì đó ơi! Chị nhớ em ko?

Rose – tên mới của chị phải ko? Thế hãy gọi em là Rus…Chào chị Rose, chị là ai? Who are you? Ngày ….. em đã gọi cho nhà băng…

Read more

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *