Em cần lắm một sự bình yên, một tình yêu đúng nghĩa, một hạnh phúc cho riêng mình.
***
Anh bước vào cuộc sống của em mang đến bình yên ấm áp, hạnh phúc và tình yêu. Em nghĩ là như thế , nghĩ mối quan hệ ấy ổn hạnh phúc ấy trọn vẹn cho đến khi em biết bên anh có chị ấy_ người con gái anh yêu. Một sự thật khiến tim em đau thắt lại một sự thật khiến em chỉ biết im lặng và nước mắt không ngừng rơi.
Anh nói bên em bình yên nhất, có được một người yêu như em thì thật tốt vậy mà thực tế lại không phải vậy. Biết sự thật em chọn cách im lặng riêng anh nói cho anh thêm thời gian rồi sẽ cho em câu trả lời. Cần thời gian là bao lâu hả anh một tuần hai tuần… một tháng hay lâu hơn thế hoặc câu trả lời vốn đã có.
Anh không cần tìm vì em đã thấy câu trả lời ngay khi anh nói cho anh thêm thời gian bởi có yêu thương nào mà chờ đợi như vậy không anh, cuộc đời có mấy lần cơ hội để ta chờ đợi. Câu trả lời không tìm bởi có sẵn và giữa chúng ta giờ đây tồn tại một mối quan hệ không phải tình bạn chẳng phải tình yêu mối quan hệ chẳng thể định nghĩa đặt tên.
Một người đau sẽ tốt hơn cả ba người .. sẽ tốt hơn là đến khi anh bước ra khỏi cuộc sống của em biết vậy nhưng tình cảm của em mỗi ngày cứ lớn dần lên đã nhiều lần em hỏi tại sao yêu chị ấy anh vẫn trao tình cảm nơi em?
Anh đã nói bên em bình yên nhất cái cảm giác bình yên mà chị ấy không thể đem lại. Vậy đấy bên em bình yên vậy mà anh chẳng thể buông chị ấy đến nắm tay em, chúng ta cứ tiếp tục bên nhau một mối quan hệ không rõ ràng, kẻ thứ ba như em biết rõ đến một ngày tình cảm nơi anh sẽ nhạt dần tan biến yêu thương sẽ trở về với vị trí vốn có của nó lại chấp nhận mọi thứ như để cầu xin một chút hạnh phúc được chia sẻ bởi người con gái anh yêu. Người con gái mỗi khi em nhìn thấy trên trang cá nhân của anh chỉ cần nhìn ánh mắt hạnh phúc của chị ấy thôi em lại cảm thấy tội lỗi ghét bản thân vô cùng nhưng tình yêu trong tim em khiến cho lí trí của em chẳng thể nào bước ra khỏi cuộc sống của anh trả lại mọi thứ về vị trí vốn có của nó.
Là con gái em hiểu cảm giác và nỗi đau của chị ấy đến một ngày biết sự thật em lại không đủ mạnh mẽ để ra đi. Một kẻ thứ ba ngu ngốc bước đi trên một con đường dù phía trước là ngõ cụt vẫn cứ bước đi và lặng lẽ chấp nhận.
Em và cả anh nữa chúng ta vẫn cứ bên nhau, quan tâm nhau mỗi ngày, anh vẫn về bên em mỗi cuối tuần rảnh rỗi bên em giường như anh quên sự tồn tại của chị ấy bỏ rơi chị ấy bằng sự im lặng đến đáng sợ , sự im lặng mà chính em cũng lo sợ ngày anh mang sự im lặng ấy đến bên em.
Anh biết không tình yêu khiến em trở nên ích kỉ lắm em đã vui khi anh bỏ chị ấy lại với sự im lặng em đã cười trên những giọt nước mắt của chị ấy để rồi lại cảm thấy tội lỗi vô cùng, Em có thể vui,cười trên những nước mắt của chị ấy nhưng em lại không đủ ích kỉ để kéo anh ra khỏi cuộc đời chị ấy. Người ta sẽ thấy thật nực cười bởi làm j có kẻ thứ ba nào ngu ngốc như em khi không chỉ chịu nỗi đau cho riêng mình mà chịu nỗi đau cho cả người khác anh nhỉ. Người ta không hiểu bởi họ chưa từng chịu cảm giác ấy. Còn riêng em đã từng đau rất đau khi phải chấp nhận để kẻ thứ ba đánh cắp đi hạnh phúc của mình nên em chẳng thể độc ác như những kẻ chưa từng chịu nỗi đau ấy.
Em để anh về bên chị ấy để hạnh phúc nơi người con gái ấy được trọn vẹn chỉ xin một chút yêu thương ít ỏi, Thật ngu ngốc khi một cô gái không ít người theo đuổi lại đi cầu xin yêu thương của người khác nhưng tình yêu có ai mà định nghĩa hết cho được , bình yên có thước đo nào cho hết và hạnh phúc đã ai mang ra cân đo đong đếm được đâu. Vậy nên hãy cứ để em yêu anh yêu cho đến khi yêu thương nơi anh rơi vào lãng quên nhạt dần khi em đủ mạnh mẽ để bước ra khỏi anh khi tim em lại loạn nhịp trước ai đó em sẽ buông tay anh và yêu một người khác giống như anh rồi cả hai chúng ta sẽ cùng hạnh phúc rồi em sẽ quên anh thôi nhắc tên anh trong cuộc sống. Còn lúc này hãy cứ để em được hỏi câu hỏi vốn đã có câu trả lời của nó, anh à _ mối quan hệ nào cho hai ta, cứ thế nhé cho em hỏi đến khi bình yên đến nơi em, nắng trong tim em lại ấm áp khi ấy em sẽ trả anh lại đúng chỗ yêu thương nơi anh sẽ trọn vẹn, hạnh phúc bên anh sẽ đong đầy………………..