Nếu nhà mình giàu…

Cứ để em đặt giả thiết nhé! Nếu có tiền, em sẽ thay con laptop rùa bò bằng một “quả táo cắn dở Apple”, vừa nhẹ nhàng, vừa chạy vun vút.

***

Sau này mình giàu, em sẽ tậu điện thoại nắp trượt hằng mơ ước từ lâu, thay cho “con dế già” em đã dùng lọ mọ từ hồi mới đi làm, bốn năm có lẻ. Nếu nhà mình có nhiều tiền, em sẽ mua xe tay ga đi cho hiền thục, nữ tính, thay quả xe số nặng trình trịch thi thoảng trời lạnh đạp mãi mới lên.

Nếu nhà mình giàu...

Em cũng sẽ sắm máy giặt để giải phóng sức lao động… cho anh, mua tủ lạnh xịn, để có gì ăn không hết khỏi cần khúm núm gói rõ kỹ rồi gửi nhờ hàng xóm. Em sẽ lắp điều hòa hòng quên đi những tháng ngày oi ả, hai vợ chồng như con tôm bị nướng dưới tấm mái lợp proximang. Em sẽ mua TV màn hình tinh thể lỏng to, dán được vào tường xem cho sướng mắt, khỏi phải xem TV bằng màn hình máy vi tính bây giờ, vừa bé vừa hại mắt, nom lại không oai.

Khi nhà mình lắm của, em sẽ thuê người giúp việc, cho hai vợ chồng mình nhàn tấm thân, tha hồ rảnh rỗi, chơi bời cho bõ những ngày đầu tắt mặt tối hết việc cơ quan đến việc nhà.

Nhưng mà nếu thế, hẳn em cũng nhớ lắm những cảnh mình được chồng gọi là bà nội trợ thông thái, luôn biết mua thức ăn, tính toán sao cho ăn hết trong ngày, đỡ cần tủ lạnh, tốn điện. Có người giúp việc, em sẽ không thường xuyên được tự tay nấu những món anh thích, sẽ không được hỏi chồng: “Hôm nay anh muốn ăn gì để em nấu?”, và đương nhiên sẽ vắng dần những lời chồng khen: “Hay đấy, em đổi món liên tục, anh rất thích”.

Em sẽ chẳng còn có thể hỉ hả: “Em nấu cơm xong rồi, cho em dây máu ăn phần với” trong khi hấp tấp lấy móc để ra phơi quần áo cùng anh sau khi anh đã giặt xong.

Có điều hòa, mát quá sẽ khiến mình chỉ luôn ru rú trong nhà, lười chẳng buồn kéo nhau ra ngoài hóng gió.

Em cũng không còn được phụng phịu, nhờ vả chồng: “Anh khởi động xe máy giúp em”.

Và em chẳng dại mà mơ nhà mình giàu để có laptop đời mới, có TV đẹp, có lò vi sóng tốt. Vì em biết như thế, chồng em sẽ phải vất vả hơn trong công cuộc kiếm tiền, đi miết khiến người quắt quéo lại, khuya mới về và dĩ nhiên thời gian dành cho nhau, thời gian bên nhau tận hưởng những tiện nghi sang trọng cùng các thiết bị hiện đại sẽ chẳng được nhiều như bây giờ, thế thì những thứ máy móc ấy phỏng có ích gì?

Vậy nên, xin đừng ai bảo em hâm khi mà chỉ ước điều duy nhất: “Nhà mình sẽ mãi vừa đủ như lúc này thôi”.

Related Posts

Tình người

Cả khu phố, ai cũng xầm xì vụ con ông Hà cá độ bóng đá thua đâu mười lăm tỷ. Giờ ông phải bán nhà, bán đất để trả nợ…

Read more

Chuyện của Tarra

Tôi nhận ra rằng một công việc tốt cũng không thể sánh được với tình thân gia đình. Chẳng có gì quý hơn gia đình mình cả. (truyenngan.com.vn – Tác…

Read more

Con yêu cha

Gửi cha: Cha ơi, nhiều lúc con muốn hỏi: “Cha có yêu thương con không?” *** Con vẫn còn nhớ ngay từ lúc mới học mẫu giáo, những lúc nhìn…

Read more

Nước chảy xuôi dòng

(truyenngan.com.vn) Bà không kịp nghe con nói gì nhưng cũng nhanh nhẹn nắm chặt tờ bạc giấu xuống, con Bảy thấy vậy cười kha khả như thỏa mãn cái lòng…

Read more

Ngoại ơi

Con đường đất dẫn vào khu xóm nghèo dài tít tắp. Hai bên đường, những thân cây còi cọc đứng nép mình bên đám cỏ dại bám đầy đất đỏ….

Read more

Đổ vỡ

Phải chăng người đàn ông sau khi đã chiếm được trọn vẹn tình yêu của người phụ nữ và sau những ngày tháng mặn nồng giờ trong mắt họ những…

Read more

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *