Sợ chia tay, sợ tổn thương, sợ đau khổ, sợ bị lừa tình, sợ mãi sợ hoài như thế thì đến bao giờ mới yêu?
Ai dám chắc lần lữa mãi thì sẽ tìm được người yêu tốt? Ai đảm bảo những người yêu nhau đi hết một vòng không biết tròn hay méo rồi sẽ về với nhau? Ai nói cứ vững tâm ngồi chờ là người kia sẽ quay lại? Ai nói chuyện mãi mãi đợi nhau là hiển nhiên và có thật? Trâu chậm uống nước đục, thế thôi!Tình yêu là chuyện phải đúng thời điểm, không sai? Nhưng không dám bắt đầu thì ai biết được đó là sai hay đúng? Chẳng có ai vừa sinh ra đã là của ai cả. “Cái gì là của mình nó sẽ mãi là của mình. Cái gì không là của mình chịu khó… cướp giật nó sẽ là của mình”. Tôi không khuyên bạn làm kẻ thứ ba đáng nguyền rủa đi trộm cướp người yêu, phá hoại chuyện tình kẻ khác. Tôi chỉ muốn bạn chủ động mình mà yêu đi! Nghĩ gì lắm thế?
Sợ bị bỏ rơi? Bạn bao nhiêu tuổi rồi vậy? Đến hôn nhân được pháp luật thừa nhận người ta còn ngoại tình đầy rẫy rồi có quyền ly hôn. Đến một lúc nào đó, khi người ta không thể cưu mang được trái tim và tâm hồn bạn nữa, thì buông bỏ sẽ là điều dĩ nhiên. Cái chính nằm ở việc bạn có tự mình đứng dậy và độc lập được hay không chứ?
Bạn sợ gì nữa? Sợ tình yêu không thể đi đến được hôn nhân? Và những điều bạn mong không thể là một đám cưới? Hãy nhớ, chỉ nói yêu thôi, đừng nói yêu là cưới! Tình yêu và hôn nhân là những thứ khác hẳn nhau.Và bạn sợ gì nữa, sợ người ta không yêu bạn đủ nhiều? Thế bạn yêu họ được bao nhiêu?
Thế nên là yêu đi! Sẵn sàng đánh cược, chấp nhận chịu thua!
-Nguồn: GUU.vn-