Ừ, rồi nó sẽ qua

Câu nói ấy vẫn còn tồn tại trong tôi cho đến hiện tại, không khi nào tôi quên được khoảng thời gian chông gai mà chúng tôi đã cùng nhau vượt qua.

***

Ừ, rồi nó sẽ qua

Ừ thì ai chẳng có khó khăn, đau khổ, thậm chí rất nhiều mảnh đời còn bất hạnh hơn chúng tôi rất nhiều. Điều quan trọng là bạn đã vượt qua nó như thế nào.

Còn riêng tôi, ngày bước chân theo anh sau lời cầu hôn rất dứt khoát và mạnh mẽ, ngay thời điểm anh nắm lấy tay tôi và nói “chúng mình cần có một cái kết em à!” tôi đã nghĩ rằng chỉ cần có anh là chúng tôi sẽ hạnh phúc.

Tất nhiên, cuộc sống không toàn màu hồng như tôi nghĩ. Anh đã phải chịu áp lực rất lớn từ phía gia đình mình, họ kiên quyết không chọn tôi mặc dù tôi đã mang dòng máu của họ. Khi ấy anh vẫn ở bên tôi, bảo vệ tôi mặc cho gia đình anh sỉ vả.

Sai lầm lớn nhất của tôi là sự ích kỉ, tôi cho rằng anh phải luôn bên tôi mà quên rằng anh vẫn là một người con, một người cháu của gia đình. Tôi cố gắng để anh không có thời gian bên họ, tìm cách chia rẽ họ và anh, và rồi tôi đã thắng, gia đình đã từ anh cho dù rất đau lòng.

Và rồi khoảng thời gian hạnh phúc chưa kéo dài được bao lâu thì tôi đã nhận ra rằng tôi đã sai. Kinh tế không vững,  tôi sinh em bé trong một hoàn cảnh hết sức khó khăn, thiếu thốn cả vật chất lẫn tinh thần. Tôi gần như suy sụp hẳn sau khi bị băng huyết. Lúc ấy tôi mới sinh được mấy ngày. Gia đình anh liên tục làm áp lực mặc dầu đã tuyên bố từ anh. Anh luôn im lặng, chỉ chuyên tâm làm việc và an ủi tôi, rằng mọi chuyện rồi sẽ qua.

Luôn như vậy trong suốt năm năm trời gian nan, chúng tôi đã vượt qua, lúc thì chả còn tiền ăn phải trông chờ lương, khi thì con nằm viện mà chả có xu nào dính túi, lúc phải về nhà ngoại tá túc vì không thuê nổi nhà trọ… Anh luôn lạc quan một cách đáng kinh ngạc cho dù phải làm một lúc ba bốn công việc cùng lúc, anh sụt mười mấy kí nhưng lại cười nói ốm cho xứng với tôi.

Khi con cứng cáp, tôi cũng tìm việc làm, anh đưa đón, phụ tôi công việc nội trợ hằng ngày. Có lần nhìn anh sốt mê man tôi đã tự nhủ hay là mình buông xuôi cho anh về với gia đình, nhưng dường như anh hiểu điều đó nên đã cốc đầu tôi bảo đừng nghĩ linh tinh. Thời gian cứ vậy trôi đi, gia đình anh đã dần chấp nhận tôi, anh động viên tôi tiếp xúc với họ để hiểu nhau hơn. Họ cho phép chúng tôi quay về, tất nhiên là không thể thoải mái như bình thường, anh lại động viên tôi một cách khéo léo, tôi đã học được từ anh sự nhẫn nhịn, điều mà trước đây tôi chưa từng nghĩ đến.

Giờ đây, tuy vẫn còn một chặng đường dài đang đợi chúng tôi phía trước, nhưng tôi vẫn luôn tin tưởng vào câu nói ấy của anh, vì những gì đã trải qua, và vì những cái ôm nhẹ và lời thì thầm mỗi đêm bên tai : “cố lên nhé em, rồi mọi chuyện đều sẽ qua”.

 

Related Posts

Đàn Ông Tốt Trên Đời Này Không Thiếu !

Đàn Ông Tốt Trên Đời Này Không Thiếu !

Ngày nay, càng nhiều cô gái trẻ không muốn lấy chồng, vì sợ không được đối xử tốt, sợ cuộc sống hôn nhân lại quá phức tạp, sợ phải đối…

Read more

Tuổi thơ của tôi

Hôm nay bỗng nhiên tôi lại muốn viết lên những câu chuyện, câu chuyện của đời tôi, cuộc đời của cô bé có tên Linh, một cái tên khá đẹp…

Read more

Em từ bỏ rồi, thật tốt đúng không?

Em không giữ thói quen xem anh còn hoạt động hay không, cũng không còn căng thẳng mỗi lần vào trang cá nhân xem anh đăng gì. Tối tối thấy…

Read more

Liệu em có thể nghĩ anh và cô ấy chỉ là bạn không?

Em đang tự hỏi chính mình rằng: Em là ai? Anh là ai? Cô ấy là ai? Họ là ai? Chúng ta là gì? Mối quan hệ giữa tất cả…

Read more

Chuyện công sở

Lạnh không được quyền lên ý kiến: Trời miền Nam mùa này đang là mùa mưa, mưa suốt ngày suốt đêm, giờ nắng chỉ được mấy tiếng một ngày. Sáng…

Read more

Đừng yêu một người vô tâm giống như tôi

Sáng nay tình cờ nhìn thấy em trên đường, đó cũng là lần đầu tôi nhìn thấy em, từ sau cái ngày mà chúng tôi chia tay nhau. Phải nói…

Read more

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *