Tôi đến với anh hoàn toàn bất ngờ và xa lạ. Tôi là đối tượng mà một người bạn của anh hướng tới để chinh phục. Phải nói rằng tôi đã từng nghĩ tôi sẽ là bạn gái của anh chàng đó sau một thời gian tìm hiểu, gặp gỡ. Anh ta có ngoại hình, khá hiền và học vấn đạt tiêu chuẩn tôi đặt ra. Nhưng tôi đã lầm.
***
Sau những buổi đi chơi chung cả ba người, tôi, bạn anh và anh, chúng tôi từ xa lạ không quen biết đã cảm thấy có tình cảm với nhau từ bao giờ. Mặc dù anh vẫn đang có người yêu – một mối tình kéo dài 2 năm với một cô gái hơn anh 2 tuổi và hơn tôi 4 tuổi. Đã không ít lần tôi tự so sánh mình với chị ta rồi thầm tự hào, rõ ràng là tôi xinh hơn, trẻ trung hơn và có học thức đàng hoàng hơn, rồi cũng không ít lần tôi thấy anh thật đáng ghét khi tưởng tượng ra cái cảnh họ yêu nhau thế nào. Rõ mệt.
Thời gian cứ thế trôi, tình cảm của chúng tôi ngày một lớn dần, đồng nghĩa với việc tình cảm của anh dành cho người kia cũng ngày một vơi bớt đi. Có thể tôi đã tới đúng thời điểm, khi mà gia đình anh kịch liệt ngăn cấm mối quan hệ của anh với người cũ, hoặc cũng có khi anh đã không còn yêu người kia nhiều như trước, tôi luôn tự nghĩ vậy và không quan tâm nó đúng hay là sai. Người đến sau không hề có tội, tôi đã rất đau đầu để suy nghĩ về tình cảm của chính mình, tôi đã tự nhủ với bản thân rằng tôi phải chấm dứt cái thứ tình cảm không mấy thoải mái dễ chịu này, nhưng bạn biết đấy, tình yêu bao giờ cũng cứng đầu, lí trí không đủ sức chống lại con tim. Tôi vẫn yêu anh âm thầm thế. Kể cả khi chúng tôi ngừng liên lạc để tôi cho anh thời gian suy nghĩ về người cũ.
Anh nói anh muốn công khai yêu tôi một cách trọn vẹn nhất, không phải để tôi đắn đo hay cảm thấy có lỗi với ai. Khoảng thời gian ấy tôi biết nó rất khó khăn với anh, một mặt rất muốn đến với tôi, nhưng một mặt lại không dám rời xa vì người yêu cũ luôn miệng dọa tự tử. Bạn bè chỉ là những cá thể khách quan, họ không hiểu được những gì đang diễn ra với chúng tôi. Trong mắt họ, tôi là kẻ ngu ngốc, anh là kẻ tồi,và cô gái kia là kẻ đáng thương. Có lẽ tôi sẽ không thể ngừng nghĩ tôi không bao giờ yêu ai đó thật lòng cho tới khi gặp anh. Tất cả mọi hành động tôi làm đều trái ngược với tất cả những gì tôi từng nghĩ. Anh hội tụ đủ mọi tật xấu mà tôi ghét. Tôi vẫn yêu anh. Anh lừa dối tôi về người cũ. Tôi biết. Tôi vẫn yêu anh. Đọc được những tin nhắn yêu thương của anh với người cũ, tim tôi đau nhói nhưng đôi tay lại chẳng thể không níu lấy anh khi anh đi. Đó là khi bạn yêu ai đó bằng tất cả. Đừng vội phán xét ai đó ngu ngốc hay mù quáng trong tình yêu, bởi vì bạn không phải là họ. Cũng như đừng bao giờ quan tâm những gì kẻ khác nói về mình, vì họ đâu phải là bạn.
Ngày chúng tôi đến với nhau, rất nhiều khó khăn đã tới. Biết tôi hay buồn hay suy nghĩ, anh không giấu tôi điều gì kể cả mật khẩu các trang cá nhân riêng tư. Tôi thực ra rất ích kỉ, dù đã biết anh đã công khai tôi với tất cả mọi người kể cả gia đình- việc mà anh chưa từng làm với người cũ. Nhưng chưa bao giờ tôi thoát khỏi suy nghĩ anh vẫn còn yêu chị ta, anh vẫn nhớ những kỉ niệm với chị ta, liệu có một ngày nào đó, anh sẽ quay lại với chị ta không? Tôi đã gây sự với anh rất nhiều, chúng tôi cãi nhau, nước mắt cả hai đứa cũng đã rơi. Nhưng sau tất cả, tôi đã hiểu anh yêu tôi thế nào, muốn xây dựng tình yêu và tương lai với tôi ra sao. Tôi tin anh. Vì tôi đã chọn anh. Nếu cứ mải ngập tràn trong những suy nghĩ tiêu cực như thế, chúng ta sẽ chỉ tự giết đi tình yêu của chính mình mà thôi.
Tôi biết rằng có rất nhiều người rơi vào hoàn cảnh giống tôi, chúng ta đều đến sau, chúng ta đều nhặt lại tình yêu của người khác để làm hạnh phúc cho riêng mình. Chúng ta đều không thể thoát khỏi sự tủi thân, ích kỉ và dằn vặt, chúng ta đều không khỏi lo sợ rằng sẽ mất đi người yêu bởi bóng ma người yêu cũ của họ. Chúng ta đều đáng thương. Nhưng tại sao chúng ta không thử đặt niềm tin nơi người ta yêu? Tôi yêu anh, đã và đang cố gắng không để chúng tôi buồn vì nhau, vì những chuyện không đâu liên quan tới quá khứ nữa. Bởi vì tôi đã đặt mình vào vị trí của anh, tôi đã chọn chấp nhận mọi thứ để cùng anh đi, nên tôi sẽ yêu mà không bao giờ hối tiếc!