Cuộc đời này rất ngắn. Bản thân luôn biết mình muốn gì, hiểu rõ những gì nhất.
***
Bức tranh trong phòng triển lãm vẽ một hình tròn xanh bao quanh bởi hình chữ nhật đỏ. Rồi người xem tranh bắt đầu bàn luận về nó.
– Bầu trời và mặt đất.
– Quốc kì của một đất nước nào đó.
– Hòn bi trên bàn
– Đó là bức tranh vẽ một hình tròn trong hình vuông thôi và nó được treo trên tường
…
Rồi người ta chỉ trỏ, bàn luận về nó.
Nhiều khi nhận định xung quanh lại quyết định đến đến bản chất sự vật sự việc. Tất nhiên con người thường có thói quen phán xét, thường dùng cái nhìn trực quan để rồi bảo nó đúng nó sai, nó thế này nó thế kia.
Cuộc đời chưa bao giờ là bằng phẳng hay nói đúng hơn là cuộc đời luôn có những lúc tạo ra tình huống khiến người ta phải trăn trở, phải tìm cách để vượt qua. Và cách duy nhất để vượt qua là hành động, chon lấy lối đi riêng cho mình. Như việc xem một bức tranh.
Rồi đôi lúc bạn phải đau đầu trăn trở trước việc người này người kia bảo bạn làm như vậy là đúng sai là hay dở. Nhưng ruốt cuộc chỉ có bạn mới thật sự có câu trả lời cho chính mình. Miễn mình làm như vậy trong hoàn cảnh đó là phù hợp, không ảnh hưởng đến ai. Điều mình làm khiến bản thân thoải mái có khi lại tốt hơn thì ắt hẳn nó đã thực sự là tốt rồi.
Có bao giờ bạn nghe người ta nói: “Mi/em/anh thay đổi quá nhiều” ?
Trước câu nói đó bản thân thường hoang mang, đau đầu rồi trở nên khó xử và mệt mỏi.
Thực tế thời gian là dòng chảy vô tận, ai trải qua nó mà không có sự thay đổi? Người ta chỉ là đang thích nghi hơn với dòng chảy đó. Mà muốn thích nghi thì bản thân phải hòa nhập cùng nó. Nói đúng hơn là bạn đang trưởng thành và bạn sống không như người khác mong muốn. Tất nhiên nếu mình thấy thoải mái với những điều như vậy thì hà cớ gì phải bận tâm.
Cuộc đời này rất ngắn. Bản thân luôn biết mình muốn gì, hiểu rõ những gì nhất. Nên hãy sống là chính mình, đừng bận tâm nhiều về sự thay đổi. Đừng nên vì một vài đánh giá mà sống theo cách của người khác trên cuộc sống của chính mình.