Trong cuộc sống ai cũng có một mảnh ghép phù hợp với mình, nhiều cô gái mong muốn rằng người yêu họ là một thanh niên lịch lãm, đẹp trai trong khi có người chỉ đơn giản muốn chồng tương là một người yêu cô ấy hết lòng. Nhưng đối với cô gái dưới câu chuyện này lại có một sự lựa chọn hoàn toàn khác. Điều ấy đã đẩy cô vào sự tiếc nuối, hối hận hay là một toan tính vụ lợi khác ghê gớm hơn???
***
Câu chuyện của hai người họ bắt đầu từ một tình yêu đơn phương có khoảng cách, không phải khoảng cách về địa lý mà là một khoảng trống vô hình về vật chất. Trong khi cô gái là con của một gia đình giàu có thì anh chàng chỉ là một thanh niên nghèo khó.
Anh chàng say mê vẻ đẹp của cô gái và quyết định bày tỏ tình cảm của mình. Đáp lại sự mong chờ của anh là thái độ khinh khỉnh của cô. “Mức lương hàng tháng của anh chỉ bằng chi phí sinh hoạt hàng ngày của tôi. Anh mơ khi nghĩ rằng tôi đồng ý yêu anh? Chả hiểu điều gì khiến anh hành động như thế này? Tôi không bao giờ yêu anh đâu. Anh hãy đi tìm một cô gái có cùng hoàn cảnh và cuộc sống như anh nhé!”. Cô gái nói rồi bỏ đi để lại chàng trai đứng đó một mình.
Từng câu nói của cô gái như cứa vào trái tim đang bị tổn thương của chàng trai. Anh đã nhớ từng lời, từng lời trong thái độ gằn gọc và coi thường của cô.
Thời gian qua đi, thấm thoát cũng đã 10 năm, dường như ông trời đã sắp đặt một tình huống để họ gặp lại. Trong trung tâm thương mại đông người, cô gái nhanh chóng có thể nhận ra chàng trai năm xưa từng bị mình làm cho bẽ mặt vì muốn trèo cao. “Này , thế nào rồi anh? Chồng tôi bây giờ là một người tài giỏi, mỗi tháng anh ấy có thể kiếm 15.700USD, anh có thể vượt qua mức lương đó chứ?”, cô nói và cười nhếch mép.
Người đàn ông nghe xong câu nói của người phụ nữ anh từng yêu tha thiết, bất giác anh cảm thấy đau đớn, thất vọng vì đã không ngừng nhớ về cô trong suốt 10 năm qua. Anh không nói gì và bình thản nhìn cô.
Bỗng nhiên, anh chồng cô gái tiến đến bên cạnh, nhìn người đàn ông đứng đó vui mừng nói: “Chào anh! Chúc anh một buổi chiều tốt lành! Tôi thấy hình như anh quen vợ tôi?”. “Vâng! Cảm ơn anh. Anh cũng vậy nhé! Tôi có quen chị nhà anh”, người đàn ông mỉm cười nói.
Anh chồng quay sang cô gái, “Em yêu, anh muốn giới thiệu với em đây là sếp của anh, anh ấy đang làm chủ dự án 1 tỷ đô mà anh đang làm việc”. Người phụ nữ sửng sốt trước những điều cô đang nghe và không nói được câu gì.
“Anh Carter, tôi có chút chuyện phải đi. Xin lỗi anh chị. Rất vui khi được gặp hai người vào hôm nay”. Đôi vợ chồng đứng đó yên lặng nhìn theo những bước chân của người đàn ông thành đạt cho đến khi anh đi khuất.
Lấy bình tĩnh trở lại, người phụ nữ nghi ngờ hỏi lại chồng: “Đó là sếp của anh?”. “Đúng vậy! Anh ấy là một người đàn ông rất khiêm tốn nhưng anh ấy từng có một câu chuyện tình yêu buồn. Anh ấy từng yêu một cô gái nhưng cô ấy không chấp nhận vì anh quá nghèo. Anh đã làm việc chăm chỉ, vượt lên cái nghèo và thực sự thành công. Bây giờ, anh ấy là một triệu phú có thể kiếm được hàng triệu, hàng triệu đô la mỗi tháng. Nhưng anh ấy vẫn chưa lập gia đình vì chưa quên được cô gái đó”.
“Cô gái đó sẽ là một người may mắn nếu cô đồng ý yêu và cưới anh ấy”, anh chồng nói. Tai người phụ nữ như ù đi, cô không nói được câu nào nữa.
Đôi khi những toan tính trong tình yêu lại khiến chúng ta trở thành người thua cuộc. Thừa nhận một điều rằng tình yêu cũng cần có vật chất nhưng đừng để vật chất đó biến chúng ta trở thành người tầm thường và thực dụng.
(Dựa trên 1 câu chuyện có thật mà tôi thấy)