Hôm sau, nó uống một ly nước, rồi quên đặt chiếc ly vào chỗ cũ, cô em gái của bạn nó đi làm về nhìn thấy, yêu cầu nó… ra khỏi nhà!
***
Thứ Bảy, ngày 07.05.2011
Mẹ kế
Mẹ nó vừa mất không lâu, ba đã dắt về một người phụ nữ khác. Nó đau khổ nhìn cả hai với con mắt đầy oán hận.
Cho dù mẹ kế có cố lấy lòng nó thế nào, nó cũng nhất quyết không tin và không chấp nhận. Những bữa cơm gia đình không bao giờ có mặt nó, nó ở ngoài đường nhiều hơn là đi học.
Nghe tin ba đổ bệnh phải vào bệnh viện, nó lập tức chạy vào thăm. Vừa đến cửa đã thấy mẹ kế vừa lau người cho ba vừa khóc.
Nó chợt thấy gia đình mình rất nguyên vẹn.
Thứ Sáu, ngày 21.05.2011
Đừng nhắc đến hai chữ Việt Nam!
Lần đầu tiên nó ra nước ngoài là đi thăm một người bạn ở Malaysia. Ngày đầu tiên, nó bị ấn tượng rất mạnh bởi sự hiện đại hóa của phương tiện đi lại, các loại xe đều tự động, siêu thị hay trung tâm có đến năm, sáu tầng để xe.
Bạn nó dắt nó đi tham quan các trung tâm mua sắm, nó bảo nó cũng có cảm giác hân hoan giống như đi các trung tâm ở Việt Nam. Bạn nó cười: “Đừng nhắc đến hai chữ Việt Nam ở đây, lạc hậu lắm!”.
Nhà bạn nó chật nên nó ở nhờ nhà vợ chồng cô em gái của bạn.
Hôm sau, nó uống một ly nước, rồi quên đặt chiếc ly vào chỗ cũ, cô em gái của bạn nó đi làm về nhìn thấy, yêu cầu nó… ra khỏi nhà!
Nó vừa buồn vừa tức, nhưng đây là nước người ta, nhà người ta, nên nó lẳng lặng dọn ra khách sạn ở.
Nó chợt nhớ những ngày bạn nó ở nhờ nhà, không chỉ nó, mà cả ba mẹ nó cũng đón tiếp và chăm sóc bạn nó như con cái trong nhà. Nó thở dài, tự trách mình ngốc khi nghĩ rằng lòng hiếu khách ở đâu cũng giống nhau.
Chuyến bay về Việt Nam vừa đáp xuống, nó lập tức lấy lại tinh thần và sung sướng hít thở thứ không khí Việt Nam “lạc hậu”!