Thử đổi chỗ cho tôi đi

Mỗi người có vị trí trong cuộc sống của mình và ban nên trân trọng mỗi công việc của người khác bởi không dễ gì làm được những công việc của người khác đâu

***

Thử đổi chỗ cho tôi đi

Một hôm, vợ tôi sai tôi ra cửa hàng khoai tây. Tôi muốn mua loại khoai ngon để vừa lòng vợ. Thế nhưng, cửa hàng chỉ có khoai bé.

Tôi phàn nàn với người bán. Anh ta bực tức, bảo:

– Tôi không trồng, không chọn và cũng không chở khoai tới đây. Tôi phải đứng ở đây suốt ngày để nghe những lời ca cẩm. Anh thử đổi chỗ cho tôi mà xem.

Tôi bằng lòng đổi. Tôi đến gặp giám đốc, nói:

– Khoai ướt rượt tôi không bán được. Có vị khách nóng tính còn ném cả khoai vào đầu tôi nữa.

Giám đốc nhìn tôi, nói:

– Anh đừng quên tôi là giám đốc, còn anh là người bán hàng trẻ mới vào nghề. Mới lại, không phải tôi, mà là người lái xe đã chở khoai tới đây. Anh tưởng tôi thích nhận loại khoai đó? Anh thử đổi chỗ cho tôi mà xem.

Tôi bằng lòng đổi rồi tức tốc tới gặp lái xe, lên mặt hoạnh anh ta:

– Anh chở khoai tới đây, phải không? Đây là cửa hàng, chứ có phải trại lợn đâu?

Lái xe cười khẩy, đáp:

– Tôi thì là cái thá gì? Họ giao gì tôi chở nấy. Anh thử đổi chỗ cho tôi mà xem.
Tôi đến gặp giám đốc nông trường rau quả, nói:

– Ông có biết khoai tây của nông trường ông như thế nào không?

– Nếu người lái xe nào cũng lên lớp cho tôi như anh, thì sẽ không còn là nông trường, mà là câu lạc bộ để thảo luận. Anh tưởng mình tôi có thể quán xuyến hết mọi việc à? Anh thử đổi chỗ cho tôi mà xem.

Tôi bằng lòng đổi. Tôi muốn tự đi kiểm tra các nhà kho. Bất chợt, cô thư ký báo cáo:

– Thưa giám đốc, có một nhà báo muốn gặp đồng chí.

– Đừng cho vào. Tôi đang bận họp.

Tôi chưa kịp nói xong, nhà báo đã xông vào phòng, bảo:

– Tôi có nhiệm vụ phải viết xong bài báo về đồng chí. Về cái việc đồng chí đã làm thế nào để cung cấp đủ rau quả cho cả thành phố ta.

Tôi đáp:

– Thưa nhà báo. Về tôi thì phải viết không phải bài báo, mà là bài văn đả kích hoặc một chuyện vụ án.

Nhà báo lắc đầu, than thở :

– Bác thử tưởng tượng xem tổng biên tập sẽ làm gì tôi nếu tôi trở về tay không. Bác tưởng làm báo dễ lắm sao? Bác thử đổi chỗ cho tôi mà xem.

Tôi bằng lòng đổi ,dù hiểu rằng mỗi người cần ở yên trên cương vị của mình và làm tốt việc được giao.

Thế là, bây giờ, tôi phải ngồi viết câu chuyện đó. Không biết các bạn có tin tôi hay không, nhưng tất cả những điều tôi kể trên đều là sự thật trăm phần trăm. Mà các bạn biết đấy: Viết một câu chuyện đâu có dễ? Không tin, các bạn thử đổi chỗ cho tôi mà xem

A.M.Ghécke

 

Related Posts

Bé Sinh

Bên tai ông văng vẳng câu chửi của chồng cô Hằng: “Chắc chắn là con rơi của ông Cần chứ không ai.” Vậy là vô hình trung ông đã tự…

Read more

Trả nợ

Nhưng thiên hạ lại tin con dâu bà, người ta kéo đến nườm nượp cốt để được “Thánh” chỉ bảo, người ta đã phong con dâu bà là thánh sống,…

Read more

Chỉ đơn giản là cắt cành nơi chim đậu, chúng sẽ tự bay lên

Chuyện kể rằng, ngày xưa, có một vị vua nhận được món quà là hai con chim ưng rất đẹp. Chúng là hai con chim ưng thuộc loài đẹp nhất…

Read more

Bước chân sẽ đi về đâu

Tôi người đàn bà đã từng trải, 40 tuổi, đã gặp bao ngang trái của cuộc đời, đối với tôi giờ đây đã quá nửa đời người, tôi chỉ muốn…

Read more

Bài học dạy con từ tỉ phú Lý Gia Thành

Lý Gia Thành từng căn dặn con trai: “Con hợp tác với người khác, phải coi trọng hiểu đạo! Giả sử con lấy 70% lợi nhuận là hợp lý, 80%…

Read more

Đi qua cổng làng

Rít xong điếu thuốc lào Khánh ngửa mặt lên trời há hốc mồm ra thở khói, mắt nheo nheo nhìn đàn em một lượt rồi quát lớn: – Thằng Quý…

Read more

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *